26/10/2014 18:31

LÊ LONG TUNG (? - ?)


Lê Long Tung
(chữ Hán: 黎龍鏦) là một hoàng tử của nhà Tiền Lê trong lịch sử Việt Nam. Ông là con trai thứ 7 của Vua Lê Đại Hành. Sinh tại kinh đô Hoa Lư, Ninh Bình, Việt Nam. Ông được vua phong tước Định Phiên Vương (定藩王), đóng tại Tư Doanh, tức vùng đất thuộc Cổ Loa Hà Nội ngày nay. 

Ông được Vua Lê Đại Hành phong vương năm 993.

Trấn thủ Diễn Châu

Theo thần tích và tài liệu địa phương ở Nghệ An thì Lê Long Tung còn có tên là Lê Long Toàn, theo tên làng quê mẹ mà đặt tên hiệu là Công Trung. Làng Công Trung sau trở thành thực ấp của ông với tước hiệu là Đông Thành Vương. Sách Nghệ An ký của Bùi Dương Lịch có đoạn chép: Tục truyền rằng Công Trung là con của Lê Đại Hành, làm quan ở Diễn Châu, táng mả mẹ tại huyệt tốt đất ấy. Đến khi nhà Lý cướp ngôi nhà Lê, Công Trung còn giữ châu xưng đế.

Kết hợp chính sử với tài liệu địa phương Nghệ An và thần tích mà suy đoán, thì Lê Long Toàn được vua trao trọng trách trấn giữ khu vực Cổ Loa, có thể ông đã tháo chạy vào chiếm đất Diễn Châu khi nhà Lý đoạt ngôi. Ở đó Lê Long Toàn cũng dựng đồn đắp thành đất phía biển Đông chống quân Chiêm. Do đó ông có tước hiệu là Đông Thành Vương, vùng này thuộc huyện Thổ Thành, có khi đổi gọi huyện Đông Thành nay là huyện Yên Thành và huyện Diễn Châu tỉnh Nghệ An. Do ông cũng có tước hiệu Đông Thành Vương giống với người anh trai thứ 2 là Lê Long Tích được trấn thủ phía đông kinh đô Hoa Lư mà các thần tích ở Nghệ An hiện còn nhầm lẫn giữa 2 ông. Thực tế, Lê Long Tích bị người châu Thạch Hà giết khi chạy vào đây trước khi nhà Lý đoạt ngôi nhà Tiền Lê.


Tổng số thành viên: 19605
Thành viên mới nhất: Michell Nguyen
Đang trực tuyến: 8
Lượt truy cập: 4365438